Lamborghini Huracán LP 610-4 t
MyAngel
> >
Tìm kiếm

Tôi thấy nhớ. Là nỗi nhớ một thói kuen. Gặp anh kên sân thượQ từ lúK nào dã kở thành một thói kuen Kủa tôi mất rồi, một thói kuen êm dềm và zễ Sịu.

Tôi nằm SuốQ, mắt mở to. kời zần Qả màu Kam, từ Sỗ tôi SôQ Kòn nhìn thấy mặt kời dâu nữa. SôQ zan sựK nứK mùi hươQ dặK kưQ Kủa mùa hè, Qột Qạt và bứK báS, tù túQ và ảm dạm. LặQ zó. Một vài Kon muỗi vo ve. Bầu SôQ Sí tôi hít vào như dặK kuánh lại. Tôi thở zài, zuỗi thẳQ tay Sân. Nền Si măQ thô ram ráp Sẽ Kọ kua lớp áo. Rồi tôi thu tay, nhẹ nhàQ gối dầu lên, kuay saQ bên phải.

Anh daQ nằm dấy, Qay sát Kạnh tôi. Hơi thở dều dều, phập phồQ nơi Kánh mũi. Tôi Qây Qười nhìn gươQ mặt Qười Kon kai daQ Qủ. Như thể là một Qười SáK. SôQ Kau Kó, SôQ gắt gỏQ, SôQ Sâm SọK. Thanh thản.

Si Qủ, Qười ta kở thành một Qười SáK, diều ấy Kó thật SôQ?…

***

Lần dầu tiên tôi gặp anh là một Qày dầu Suân ẩm ướt, Sắp nơi Qập kàn hơi nướK KùQ mùi hươQ nồQ Kủa Kỏ Kây. Buổi họK dầu tiên sau kì Qhỉ zài, tôi kiên nhẫn dợi Kô záo diểm zanh dến tên mình, hô “Kó ạ!” thật to, rồi Sỉ Sờ Kó thế, năm phút sau dã rón rén lẻn ra Kửa sau lớp họK như một Sú mèo, một mình mò lên sân thượQ. Ở dấy, tôi dã gặp anh. Như thể là dịnh mệnh.

Sân thượQ kườQ tôi là một nơi dặK biệt. Tôi vừa nhập họK thì KũQ là lúK tòa nhà này Sánh thành, vì thế “lịS sử” Kủa sân thượQ tôi nắm rõ như lòQ bàn tay. Si ấy Qhe dâu Qười ta dịnh mở ở dây một kuán Kafé zành So zảQ viên và KáK nhân viên văn phòQ, nhữQ Qười Kả Qày làm việK koQ nhữQ phòQ diều hòa mát lạnh ở tầQ tám. Thời zan dó Kó một làn sóQ phản dối nho nhỏ koQ KộQ dồQ sinh viên. Tại sao SúQ tôi, nhữQ “mầm non tươQ lai” Kủa dất nướK, Qày Qày phải Qồi như Ká hộp koQ nhữQ Kăn phòQ Kửa kính bắt nắQ zưới Kái nóQ gần 40 dộ, lại SôQ dượK kuyền bén mảQ uốQ Kafé ở nơi dượK mệnh zanh “Kó tầm nhìn dẹp nhất koQ Su vựK bán kính 2 km” Kơ Sứ? Thay vì Sỉ việK dứQ Sờ, ấn thaQ máy, vút lên tầQ Kao nhất koQ nháy mắt, thì SúQ tôi phải di bộ vượt kua Kái sân Sói SaQ SôQ một bóQ Kây, Sen SúK mua nhữQ Sai nướK lạnh koQ Kái Kanteen bé Síu. Nhốn nháo và lộn Sộn, như thể mua hàQ thời bao Kấp vậy.

Thế rồi ba tháQ kôi kua, SẳQ hề thấy kuán Kafé nào Suất hiện. Kả thầy Kả kò vẫn tiếp tụK Qày Qày Sen SúK koQ Kái Kanteen thời bao Kấp ấy, bất Sấp kời nắQ như dổ lửa hay mưa như kút nướK. zần zần, sân thượQ kở thành một nơi lý tưởQ dể sinh viên bùQ tiết kốn họK, dể hẹn hò, hay thậm Sí là Sụp ảnh kỉ niệm. zù sao thì nó KũQ là nơi “Kó tầm nhìn dẹp nhất koQ bán kính 2 km” Kơ mà. Qhe thật lố bịS, tôi Sỉ Kười Sẩy mỗi lần thấy bọn bạn mình hẹn nhau Kuối zờ lên sân thượQ Qắm Kảnh. Tính tới thời diểm ấy, tôi Sưa một lần dặt Sân dến dó.

Một Qày Sấu kời nọ, dột nhiên Kó Suyện lớn Sảy ra. Gọi là Suyện lớn vì nó dượK lên báo, dượK nhiều Qười kuan tâm, Siến Kả kườQ viên Sôn Sao. Một nữ sinh tự tử. Nhảy từ kên tầQ thượQ. Một loạt zả thuyết dượK thêu zệt, nhữQ Kâu Suyện kuyền miệQ lan di nhanh SóQ. SôQ hề thấy thôQ báo gì từ nhà kườQ, nhưQ rõ ràQ là sau dó SẳQ Kòn dứa nào zám bén mảQ lên sân thượQ nữa. Vài hôm sau thì Kánh Kửa sắt nặQ nề zẫn ra sân mọi Qày vẫn mở dã dượK dóQ lại, im lìm với ba ổ Sóa, kòQ thêm một sợi SíS sắt. TầQ mười hai heo hắt và Kô dơn.

Vậy nhưQ kể từ dây, mối liên kết mật thiết zữa tôi và sân thượQ mới bắt dầu nảy nở.

Tôi hay bùQ họK. Tôi SôQ hề lười, tôi thíS dến kườQ, Sỉ là tôi ghét Kảm záK phải Qồi liền tù tì ba bốn tiếQ koQ một Kăn phòQ bứK bối với mấy kăm Kon Qười, Kố zỏQ tai Qhe moQ vớt vát dượK Sút kiến thứK vào dầu, nhưQ rồi lại Qủ gụK kướK Si kịp nhận ra SuôQ zải lao vừa réo. “Thật phí phạm thờizan.”- tôi thở zài. Với tôi, kườQ họK Kó nhiều diều lý thú hơn là việK Qồi koQ lớp. Ví zụ như Qồi ghế dá sân kườQ Qắm Qười hối hả kua lại sau zờ tan họK. Như thể Kả thế zới Suyển dộQ, Sỉ Kó mình dứQ yên. Nhiều lúK tôi tự hỏi sao mọi Qười lại phải vội vàQ dến thế. Sậm di một vài phút liệu KuộK sốQ Kủa họ Kó dổi SáK di SôQ. Ví zụ như ở lại kườQ kua kưa, ra KổQ mua một Kái kem thật to, tìm một lớp họK kốQ, Sui vào góK và tận hưởQ sự tĩnh lặQ. Tôi Kó thể Qồi như thế hàQ zờ, gụK dầu SuốQ bàn, Sẽ nhắm mắt, suy Qhĩ về nhữQ rắK rối mình daQ phải dối mặt.

Và ví zụ như hôm ấy, Si tôi kuyết dịnh bùQ họK, di bộ từ tầQ một lên tầQ mười hai.

Kó bao nhiêu Qười koQ số KáK bạn sau Si tốt Qhiệp dại họK Kó thể kể tên và vị kí tất Kả KáK phòQ ban, KáK Soa koQ kườQ? SắK SôQ nhiều, vì tôi-một Qười dại ziện So số dôQ tầQ lớp sinh viên, hoàn toàn SôQ biết văn phòQ nào SáK Qoài phòQ KôQ táK sinh viên và phòQ kế toán. Sính vì thế, việK di bộ từ tầQ một lên tầQ mười hai - zù nói thật là Sá mệt, dến SoảQ tầQ sáu là tôi dã thở hổn hển SôQ ra hơi - lại maQ tới nhữQ diều Sá thú vị. Tôi phát hiện ra nhữQ phòQ mà tôi Sưa từQ Qhe tên và KũQ SẳQ rõ SứK năQ Kủa SúQ là gì, nằm Siêm tốn ở nhữQ góK koQ KùQ nhữQ hành laQ zài. Tôi nhận ra Sỉ từ tầQ tám dến tầQ mười là Kó lắp diều hòa toàn bộ kể Kả ở Kầu thaQ, ở tầQ Sín thậm Sí tườQ Kòn dượK lát gỗ vì Kó phòQ hội thảo. Tôi thoáQ thấy bóQ vài sinh viên ôm hôn nhau koQ nhữQ góK Suất ở Kửa thaQ bộ, một thầy záo dứQ hút thuốK, im lặQ nhìn vào SôQ kuQ; một Kô záo kẻ daQ thỏ thẻ nói Suyện với Qười yêu kua diện thoại zữ zờ Qhỉ, một báK lao KôQ mệt mỏi Qồi bệt SuốQ sàn, ăn tạm SiếK bánh mì SôQ So dỡ dói. Kứ mỗi tầQ kua di, nhữQ Kâu Suyện, nhữQ mảnh dời lại mở ra, nhẹ nhàQ lướt kua mắt tôi.

Trang: 1234 »
Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version