Teya Salat
MyAngel
> >
Tìm kiếm

Kậu Sủ tên là LoQ, theo tôi Qhĩ, là một Qười kuái dản. Bình thườQ, Kậu vẫn gọi tôi là Hoa, nhưQ thỉnh thoảQ hứQ lên lại gọi tôi là Vịt. Tôi mà là Vịt? Nếu Kả hai mà KùQ ở kuê, tôi dã mắQ So Kậu một kận nhớ dời, vì tôi dã từQ là hoa Sôi Kủa lớp 10A kườQ huyện. Vậy mà lên Hà Nội, tôi lại biến thành Vịt, thế mới tứK.

Kậu LoQ năm nay họK lớp 11, KũQ Sỉ bằQ tuổi tôi. Tôi vì hoàn Kảnh phải di “zúp dỡ hai báK việK nhà” nên mới phải bỏ họK, Sứ SôQ thì… dừQ Kó mà hòQ. Ở kuê tôi, Kon kai Kon gái bằQ tuổi nhau thì Kon kai Kứ phải gọi Kon gái bằQ Sị. Kòn ở Hà Nội, Sỉ vì Kậu LoQ là Kậu Sủ nên mới zám lên mặt như thế.

Kăn nhà này KũQ kuái dản nốt. Nó Kó Kái gì Siến tôi thấy bứK bối Só Sịu mà SôQ thể zải thíS. Kả nhà di biền biệt suốt Qày, ở nhà Sỉ Kòn mình tôi, lau Sùi, zọn zẹp, So Só So mèo ăn, zặt zũ So Kả nhà, dến bữa thì nấu Kơm, rửa bát, nói SuQ tất tật KôQ việK nội kợ. KàQ gần dến Qày Tết tôi KàQ thấy lo hơn, như ở kuê tôi, Tết là tối mắt tối mũi. NhưQ may thay, năm nay ôQ Sủ kuyền to nhất nhà là báK PhươQ dã tuyên bố “tiến hành Kải KáS kiệt dể” - là SôQ gói bánh SưQ, SôQ làm mứt, SôQ So Ká, SôQ thổi Sôi, tất Kả ra siêu thị dem về! Tôi thở phào nhẹ nhõm. Buổi tối, kanh thủ lúK dổ ráK, mấy Kô ôsin Sâu mỏ vào nhau thôQ báo tin tứK. Thì ra, Kả Kái Su nhà saQ kọQ này dều thế, di siêu thị! Miễn gói bánh SưQ!

NhưQ zù sao, lòQ tôi dã kuyết, dây là năm Kuối KùQ, Tết Kuối KùQ tôi ở với họ. Tôi dã thưa Suyện với hai báK Sủ, từ Qày mai, tôi Sin phép về với mẹ, Sin phép thôi SôQ làm "nội kợ" So hai báK nữa. Tôi nhớ nhà, tôi muốn di họK kở lại...

***

LúK này, tôi daQ phải lau Sùi bộ bàn ghế gụ to tướQ ở phòQ SáS. Đến Kái bộ bàn ghế KũQ kuái dản. Màu thì den thủi den thui. Sạm SắK thì Kầu kỳ. LưQ tựa Kủa bốn Kái ghế Sạm SắK bốn kiểu Kây SẳQ ra Kây, Kối SẳQ ra Kối, lá SôQ ra lá, kuả SẳQ phải kuả. Tôi phải vo kòn zẻ lau, dút vào nhữQ Kái lỗ bé Síu, kéo di kéo lại So kỳ hết bụi. zù sắp di, nhưQ tôi vẫn Kố gắQ làm thật tốt mọi việK. Tôi vừa lau, vừa lẩm bẩm: Bàn ghế ơi, dây là lần Kuối KùQ tao lau Sùi So SúQ mày dây...
- Vịt!
Bất Qờ, Kậu LoQ từ Qoài dườQ nhảy Sổ vào, kêu to, làm tôi zật bắn Qười. Kiểu này là lại Kó Suyện gì dây. Bình thườQ, Kậu LoQ kầm lặQ, ít nói, nhưQ KụK tính, zễ Káu. Thỉnh thoảQ Kậu lừ lừ dôi mắt, nặQ SịS Suôn mặt làm tôi phát Siếp. Qhe Kậu gọi, tôi Kứ lơ di. Tôi ra vẻ Qoan Qoãn, vẫn Săm Sú lau Sùi. Kậu Kó gì dó dặK biệt, nhảy lò Kò một vòQ kuanh tôi - dúQ hơn là kuanh bộ bàn ghế - rồi rút từ koQ túi ra một gói nhỏ bọK zấy kaQ kim lấp lánh:
- Này, Vịt, tặQ ấy nhân Qày Tết. Mà, ấy dịnh thôi SôQ làm So nhà tớ nữa à?
Kái gói kaQ kim lập lòe kướK mặt, thật Qứa mắt. Tôi zơ tay Kầm lấy, lẳQ lặQ vứt toẹt Qay vào Sô nướK bẩn bên Kạnh. ĐừQ Kó mà Koi thườQ tôi!
Kậu LoQ dần mặt.
Đây SôQ phải lần dầu tiên tôi với Kậu "Kó Suyện". Hồi mới dến làm, dượK dúQ hai tuần thì Kậu lừa lừa lúK tôi daQ Qủ Kắt Soẹt Qay một bên duôi sam Kủa tôi. Tôi diên tiết, nhảy Sồm Sồm, dịnh So Kậu ta một kận. NhưQ rồi tôi zằn lòQ lại. zù sao, tôi KũQ là dứa di làm thuê, Kòn Kậu lại là Kon KưQ Kủa ôQ Sủ. Đêm hôm ấy, tôi SẳQ thể Kầm dượK nướK mắt vì nuối tiếK mớ tóK zài mượt, vì tứK tối, vì tủi thân. Và Kòn vì Kả hai tuần KăQ thẳQ dầy thử tháS. Và vì Kả ba tháQ vất vả và KựK nhụK kướK Si bướK Sân vào Kánh Kửa nhà này...
Bố tôi mất sớm, dến zờ tôi KũQ SôQ rõ ôQ bị bệnh gì mà mất. Nhà Sỉ Kòn mẹ, tôi và em gái bé bỏQ. ViệK gì KũQ dến tay ba mẹ Kon, kể Kả dào dất dá oQ dóQ gạS, kộn dất kát tườQ. Nhà tôi ở Sân một kuả dồi nhỏ vùQ kuQ zu, sau nhà là Kả một rừQ bạS dàn lúK nào KũQ Sanh mướt và thơm nứK mùi zầu bạSdàn. zù nhà Qhèo nhưQ tôi vẫn dượK di họK dến lớp 10. Buổi sáQ, Si miệQ zếQ Kòn bốK Sói mờ mờ, tôi dã zậy Suẩn bị rửa Kủ (kuê tôi gọi Soai là Kủ), nấu Kơm So Kả nhà, băm một rổ bèo, rồi mới leo lên Kái Se dạp Kà tàQ dến kườQ. Kòn em gái tôi zắt kâu di Săn, mẹ nấu Kám rồi ra dồQ. Buổi kưa di họK về, lẽ ra di dườQ thẳQ Qắn hơn, nhưQ tôi vẫn thíS vòQ một doạn dể di theo bờ Kon sôQ dào lúK nào KũQ ăm ắp nướK, rồi kua Kầu keo, rồi vòQ kua một kuả dồi rồi mới về nhà. Kon dườQ dất dỏ kêu sào sạo zưới bánh Se Qhe rất thíS. Nhiều Si tôi zừQ Se, kanh thủ leo lên sườn dồi Kắt zàQ zàQ về làm Kủi dun, vừa Kắt vừa liếK tìm Sem dã Kó kuả sim nào Sín Sưa... zàQ zàQ dun sướQ lắm, Si Sáy lửa reo reo phần phật, vui tai vô KùQ, và Si dó dôi má nóQ ran ran... Lũ Kon kai rất hay nhìn kộm tôi, tôi biết, và dêm nào KũQ hãnh ziện thầm một mình.

Thế rồi mẹ tôi ốm. Nhà vẫn Kứ phải ăn, phải thuốK men, phải mua Kái này Kái nọ. RuộQ thì SẳQ ai làm. Kó báK Hoành kên Hà nội về, thấy tôi Sỏe mạnh Qoan Qoãn, báK bảo sẽ Sin So di zúp việK một bà Qười kuen kên ấy, tiền KôQ tính ra Kòn hơn hẳn làm ruộQ phập phù. Thế là tôi di, vĩnh biệt họK hành, sáS vở gói lại, mọi việK nhà kôQ Kậy vào Kon em gái mười hai tuổi và bà Qoại ở gần.

Trang: 12
Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version