MyAngel
> >
Tìm kiếm

Đan Đan, Kô gái ấy là ai dượK nhỉ? kuá zốQ một thiên sứ, Suất hiện vào lúK tôi thấy KuộK dời tăm tối nhất, kéo tôi zậy bằQ một thứ sứK mạnh ziệu kì...
Ở kọ kần zan
Mẹ tôi mất vì một tai nạn zao thôQ. Tôi nhận dượK tin koQ một Siều mưa nhòe nhoẹt nướK, Si vừa tan lớp họK ở zảQ dườQ. SẳQ Kòn biết kời dất gì SuQ kuanh mình nữa, SiếK diện thoại zi dộQ mẹ tặQ Qày sinh nhật Kứ thế rơi tuột Sỏi tay tôi SuốQ dất. Bỏ lại phía sau tiếQ gọi í ới Kủa bạn bè, tôi lầm lũi bướK ra Sỏi KổQ kườQ koQ kạQ thái hoàn toàn vô thứK. Và KũQ koQ kạQ thái ấy, tôi Kứ bướK, bướK mãi kên Kon dườQ mòn di riết dã hình thành nên kuán tính. NhưQ lần này, tôi SôQ vào nhà. Và KũQ SẳQ biết vì sao tôi Kứ thế di mãi, di mãi, dến một góK phố hoàn toàn Sa lạ. Tôi bắt dầu zật mình zừQ lại Si dứQ kướK một SuQ Kư lớn. QướK mặt lên dếm KáK tầQ, ừ, Kao thật. Nếu leo lên và nhảy SuốQ, SắK tôi sẽ dượK doàn tụ với mẹ nhanh thôi. Kó lẽ vậy. Và với Sa nữa. Sa KũQ dã vì tai nạn zao thôQ mà bỏ lại hai mẹ Kon tôi hơn ba năm kướK. Hình như KũQ vào mùa thu – mùa mưa. Kái mùa kuái kuỷ ám ảnh zai zẳQ za dình tôi. Kó lẽ tôi nên theo mọi Qười. Biết dâu Sỉ Kó KáS này, tôi mới Kó lại dượK Kảm záK doàn viên dã thiếu vắQ suốt nhữQ năm tháQ kua...

Ai KũQ bảo tôi là thằQ Kon kai mạnh mẽ. Mất Sa, nhưQ vẫn Kố gắQ họK tốt, vào dại họK, di làm thêm dể dỡ dần So mẹ. kuả thật, từ Qày mất Sa, tôi dã ép mình mạnh mẽ lên rất nhiều. Tôi sợ nhìn nét phiền muộn tội Qhiệp in hằn lên Suôn mặt mẹ hàQ dêm. Mẹ SôQ hay nói về Sa, KũQ SôQ hay SóK. Mẹ Sỉ âm thầm Săm sóK tôi, Săm sóK dể So Kăn nhà vẫn là một za dình. NhưQ sự âm thầm làm tôi thấy sợ. Nỗi sợ vô hình rằQ tâm hồn mẹ KũQ dã Sô mụK theo Sa từ lâu rồi. Tôi dã vì thế bắt bản thân phải mạnh mẽ và zỏi zaQ dể mẹ bớt nhữQ ưu tư SôQ dáQ. NhưQ zờ, mẹ tôi KũQ di theo Sa về một Kõi hun hút nào SôQ Kó tôi ở dó, tôi Kòn bơ vơ bấu víu lại nhân zan này dể làm gì?

Là một thằQ Kon kai ở lứa tuổi dẹp dẽ dầy hoài bão này mà rơi vào hoàn Kảnh như tôi, Kòn mấy ai zám vỗ QựK bảo mình mạnh mẽ, Kòn mấy ai thấy KuộK sốQ vẹn Quyên ý Qhĩa dượK sốQ ban dầu? Nếu KuộK sốQ dã SôQ So ta thấy hạnh phúK Si sốQ nữa, SắK là lúK ta phải về bên một thế zới SáK. Qhĩ vậy, tôi lại lầm lũi leo lên Kầu thaQ. Đi bộ mười mấy tầQ lầu SuQ Kư SôQ làm mệt nhoài nhữQ suy Qhĩ ấu kĩ koQ tôi. Ý Qhĩ dượK doàn tụ với za dình dã mạnh mẽ hơn và dè bẹp mọi lý kí ham sốQ yếu duối SáK. Sỉ Kòn vài bậK thaQ nữa là dến sân thượQ, một dợt zó maQ hơi mưa rất lạnh Sợt kàn SuốQ, tê KóQ một vài tế bào thần kinh. Tôi SựQ lại và Qẫm Qhĩ dôi Sút. Kó nên SôQ, kết thúK một sự sốQ dã kéo zài gần hai mươi năm? Nên SôQ So nhữQ zạy zỗ nuôi nấQ Kủa Sa và mẹ dã từQ zành So? Nên SôQ Si zeo mình SuốQ và bỏ mặK hết mọi nhân zuyên từQ Kó với dời?

“Thật yếu duối!”. Tôi lắK lắK dầu dẩy di Kái suy Qhĩ sợ hãi vừa rồi. Tôi phải nhảy SuốQ thôi, Sa mẹ daQ dợi tôi, Kó lẽ họ moQ tôi lắm. Là Kon kai thì sao? Kon kai thì SôQ dượK nhớ thươQ Qười dã Suất bằQ nhữQ SúK Kảm yếu duối? Hay SôQ dượK làm nhữQ việK như thế này (tự sát)? Tôi dã kuá mỏi mệt koQ việK gồQ mình dể kở nên mạnh mẽ. Và tôi dã gần kiệt sứK Si Kứ Kố tỏ ra bản lĩnh làm một bờ vai vữQ SắK So mẹ nươQ tựa và sẻ Sia. Vì nỗi dau Kủa tôi KũQ QaQ Qửa như mẹ vậy. Kó kém hơn dâu. zờ mẹ tôi dã mất rồi. Qười làm dộQ lựK sốQ suy nhất So tôi dã mất rồi. Tôi Kó kuyền kút bỏ nhữQ phiền muộn kần zan này rồi, phải SôQ?

Hít một hơi thật sâu koQ tâm kạQ vẫn hoàn toàn bải hoải và kiệt kuệ, tôi bướK lên sân thượQ. kuyết tâm doàn tụ với za dình ở Kõi Sa Sôi bỗQ SựQ hẳn lại vì một hình ảnh lạ lùQ dập vào mắt tôi. MộtKô gái kạK tuổi tôi KùQ SiếK ô màu hồQ dã dứQ kên tầQ thượQ này kướK Kả tôi, hình như KũQ Sá lâu rồi vì SiếK ô Kó vẻ dã sũQ nướK. Kô gái Soay Soay SiếK ô kên tay, SôQ kuan tâm lắm dến việK mưa dã ướt lấm lem dôi Sân kần và một phần Kủa SiếK váy kắQ, Kó diều gì như là vui thíS kên Suôn mặt Sinh Sắn kia.

NhưQ, Kảm záK mất mát dau thươQ Siến tôi SôQ Sú tâm nhiều dến hình ảnh ấy. Tôi Sỉ thấy hơi phiền. Tự sát kướK mặt Qười lạ, Kó nên SôQ?

Sau một vòQ Soay hồ hởi, Kô gái dã nhìn thấy tôi. Đôi mắt kòn Soe thơ Qây ấy hình như lại nhìn thấu tâm Kam tôi. Tôi mơ hồ nhận ra diều này nên thoáQ bướK zật lùi. Kô gái ấy vẫn zữ nét hồn nhiên tươi tỉnh, nhìn tôi và mỉm Kười. Tôi nhớ, nụ Kười ấy dã rất buồn.

- Kao lắm anh ạ.

Tôi hoaQ maQ nhưQ Kó phần tứK zận. Liên kuan gì dến Kô ấy? Đời tôi là Kủa tôi Kơ mà! SẳQ Kòn gì níu tôi lại thì tôi Kó kuyền ra di Sứ.

Trang: 1235 »
Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version

Ring ring