Old school Easter eggs.
MyAngel
> >
Tìm kiếm

Một zọQ hát buồn, SôQ hề kuen, kái lại Kòn rất lạ. Qười ấy nói nhớ Đan, nhưQ SôQ phải Siêm, mà Siêm KũQ Sưa lần nào hát So Đan Qhe như thế này Kả...

11h30' dêm rồi. Sao mấy Qày hôm nay thời zan kôi Sậm Sạp như rùa bò thế SôQ biết. Đan nằm kên zườQ, SôQ làm gì mà KũQ SôQ Qủ dượK. Sự nhàn rỗi ấy Siến Đan lại nhớ Siêm. Siêm KũQ tệ thật, anh ta dến maQ dến So Đan nhữQ gì nồQ ấm, Qọt Qào - Kái dẹp nhất thuộK về tình dầu, vậy mà nay thì sao Sứ, Siêm di Sa Đan rồi, mỗi Qười rẽ một Qả dườQ, một kuyết dịnh mà Kả hai dều Sấp nhận Qay Si nó dượK dưa ra. Hai Kon Qười dã từQ nắm tay nhau bướK kua rất nhiều Kon dườQ, nay KùQ kuay bướK mà SôQ ai kuay lại nhìn nhau một lần, Sỉ sau một Kâu nói: “Mình Sia tay di”. Tất nhiên dây là Kâu nói Kủa Siêm, mà zù là Kâu nói Kủa ai KũQ vậy thôi, SoảQ KáS dã kuá lớn, SôQ thể lấp dầy dượK thì Sỉ Kần một Qười nói ra kướK thôi. Đan Sỉ gật dầu, SắK KũQ SẳQ Kần thêm lời nào nữa. Vậy mà hơn một tháQ nay rồi, Siêm zườQ như vẫn SôQ hề biến mất koQ KuộK sốQ Kủa Đan. Hai Qười kuyết dịnh tốt hơn hết là SôQ gặp nhau nữa. ĐúQ là SôQ một lần nào nữa... Thế nhưQ, tại sao Đan vẫn thấy Siêm koQ nhữQ kuán kem kuen thuộK, dể rồi zật mình, zụi mắt và... ảo ảnh biến mất. Tại sao Đan vẫn thấy Đan và Siêm daQ KùQ di kên một Kon dườQ Kó lá me bay, Đan tuQ tăQ dể Siêm kéo lại và bảo:

- Em Kó Sạy Sậm lại SôQ thì bảo, anh theo em mà hụt hơi rồi này!
- Anh theo làm gì? Đi Sậm thì Kứ di một mình di!
- Em muốn Sạy Sa Sỏi anh dúQ SôQ?
- SôQ... QốK ạ!

Đan Kười với hình ảnh kuá Sứ dể nó tan biến di. Và Đan vẫn nhớ Siêm, nhớ nhữQ lần buôn zưa lê dến tận Suya. Đan KũQ SôQ nhớ Đan và Siêm dã nói nhữQ gì mà Kó thể nói lâu dến thế. NhưQ Sỉ nhớ lúK SôQ Kòn biết nói gì nữa thì Đan lại bảo:

- Thôi, hết Suyện nói rồi, di Qủ nhé!
- Từ từ.
- Anh Kòn gì muốn nói à?
- Ừ. Anh yêu em...
Đan vẫn nhớ Kái Kảm záK Si Đan bật Kười lúK Qhe Siêm nói thế. Nhớ Kả lúK Đan nhẹ nhàQ tắt máy và mỉm Kười Si Sìm vào zấK Qủ...

Thôi, Kười hay SóK thì vẫn phải Qủ. BỗQ "tiQ, tiQ"... Kó một số diện thoại lạ gọi dến, Qần Qừ một Sút, Đan bắt máy:

- A lô?
- Anh nhớ em... nhớ lắm! Anh hát So em Qhe nhé!

“Qày SôQ em, SôQ luQ linh nắQ kên Kon dườQ, zòQ Qười lướt kua riêQ anh Qẩn Qơ miên man...” Một zọQ hát buồn, SôQ hề kuen, kái lại Kòn rất lạ. Qười ấy nói nhớ Đan nhưQ SôQ phải Siêm, mà Siêm KũQ Sưa lần nào hát So Đan Qhe như thế này Kả. Kó lẽ Qười daQ gọi nhầm máy mà SôQ biết mình nhầm máy. NhưQ lời hát Qhe tâm kạQ kuá, Đan KũQ muốn Qhe. “Nếu em Kần một bờ vai êm, nếu êm Kần nhữQ phút bình yên, anh sẽ dến như bao lần, dể mình KùQ tựa vào vai nhau...”

***

- Đan! Biết mấy zờ rồi SôQ?
- Kuối tuần So Kon Qủ di mẹ!

TiếQ mẹ làm Đan tỉnh zấK. Sinh viên năm nhất rồi mà mẹ Kứ Sem Đan là họK sinh Kấp 3 ấy, Kó mỗi Kuối tuần về nhà mà mẹ SẳQ So Đan Qủ nướQ. Đan uể oải bướK SuốQ zườQ, tự hỏi: SôQ biết dêm kua mình Qủ lúK nào nhỉ? Đan Sợt zật mình Kầm diện thoại lên, Sem nhật kí KuộK gọi... KuộK gọi mới nhận lúK 00h01... 10 phút... Qười lạ mặt ấy hát Kó 10 phút mà Đan dã Qủ Qon lành. SắK tại tối kua Đan mệt. Đan bấm tin nhắn dịnh nói rằQ Kậu ta nhầm máy nhưQ Đan lại zật mình Si tin nhắn dến: “Sin lỗi bạn, hôm kua mình nhầm máy! Qại kuá!” Đan mỉm Kười Si dọK tin nhắn, kả lời: “SôQ sao mà! Bạn hát rất hay!” Kó lẽ Kậu bạn KũQ SôQ muốn nhắK lại Suyện tối kua nên Sỉ nhắn lại một iKon mặt Kười Kó vậy, Đan KũQ SôQ nhắn lại nữa. Đan kuẳQ diện thoại lại zườQ và vào nhà tắm, dánh răQ rửa mặt. Đan muốn ăn một Kái gì dó!

SáQ thứ hai, kí túK Sá...

Đan zậy sớm, SoảQ một tuần nay Đan tập Sạy bộ buổi sáQ. SôQ Sí buổi sáQ Sá koQ lành, tiếQSim hót ríu rít, làm Đan thấy thoải mái hơn, mà Sạy, Si tập kuQ toàn bộ năQ lượQ SuốQ dôi Sân thì dầu sẽ SôQ phải Qhĩ, SôQ phải nhớ gì Kả, Kon tim KũQ thế lúK nào KũQ dập mạnh thì sẽ SôQ biết loạn nhịp nữa.... Ba vòQ kuanh sân kí túK Sá là kuá dủ rồi... Hai vòQ rưỡi... Sạy kua sân bóQ dá này nữa là dủ 3 vòQ... Aaa!

- Này, bạn SôQ sao Sứ?

Đan từ từ mở mắt, một thằQ Kon kai daQ gọi nó! Kái nó nhớ zuy nhất dó là Kó Kái gì bay dập vào mặt nó và nó Qã. Nó vẫn Kó Kảm záK hơi SoáQ ở dầu. ThằQ Kon kai huơ huơ tay kướK mặt nó Sem nó tỉnh hẳn Sưa. Đan Qồi zậy gạt tay Kậu ta ra và bảo:

- Tớ SôQ sao! Mà Kậu dá bóQ mạnh thật dấy!
- Sin lỗi nhé! LúK ấy tớ SôQ dể ý là Kó Qười Sạy kua.
- Ừ, may là dầu tớ KũQ KứQ!
- Kậu ở nhà mấy koQ kí túK thế! Để tớ dưa Kậu lên.
- Nhà 2, nhưQ tớ SôQ sao.
- Vậy Kậu KũQ năm nhất à. Tớ KũQ nhà 2 này! Thôi lên KùQ di!

Trang: 123 »
Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version