pacman, rainbows, and roller s
MyAngel
> >
Tìm kiếm

TừQ Qày, từQ zờ, từQ phút, từQ zây lặQ lẽ kôi kua. Kó bao zờ em Qồi một mình dếm zọt thời zan rơi và nhớ dến tôi như tôi daQ nhớ em lúK này SăQ? Thành phố dã lên dèn tự bao zờ, Kon dườQ BạS ĐằQ thay So mình một màu áo vàQ phai nhạt, nhữQ Qọn dèn dườQ vươn zài ánh sáQ kên zòQ sôQ Hàn êm dềm rồi phản Siếu SôQ zan tạo nên hai mặt âm zươQ Siến So Kảnh vật nơi dây kôQ thật hiền hòa và KũQ Kó một Kái gì dó dượm buồn. Kó ai dó dã từQ nói rằQ: “Qười buồn Kảnh Kó vui dâu bao zờ”.Kó lẽ, SôQ zan buồn nơi dây Suất phát từ tâm Kủa tôi Sứ SôQ Suất phát từ vạn vật hữu tình SuQ kuanh.Tôi dã vô Kớ dem nỗi buồn Kủa mình gửi vào SôQ zan dể rồi Si gửi tâm hồn kua ánh mắt dâu dâu tôi KũQ thấy hình bóQ em kên Kon dườQ kỉ niệm này…

Hôm nay là Qày Kuối tuần, nhữQ Kặp tình nhân daQ tay koQ tay hạnh phúK bên nhau. Họ kao So nhau tình yêu và nỗi nhớ vào một Qày thứ 7 yêu thươQ và dâu dó một vài nụ hôn vội vã lướt nhanh maQ theo sự nồQ ấm Kủa tình yêu kuyện vào SôQ zan hữu tình. Đó là nhữQ nụ hôn Kủa lứa dôi hạnh phúK vì dượK ở bên nhau, kao So nhau sự nồQ ấm từ Kon tim daQ yêu và dượK yêu…Tôi như lạK lõQ zữa SôQ zan kuen thuộK, Kảm záK như mình dã kở thành Qười thừa kên Kon dườQ này Si SôQ Kó em sánh bướK bên Kạnh… SựK nhớ dến một bài thơ dã từQ Qhe dượK ở dâu dó, tôi ráp vội vào SôQ zan hiện tại như dể tìm lấy một Sút gì dồQ Kảm:

“Họ yêu nhau, họ thíS Siều thứ 7
HoàQ hôn về họ lại zắt nhau di
Tôi SôQ yêu tôi ghét Siều thứ 7
HoàQ hôn về tôi lại thấy Kô dơn…”

Uh! Qười ta yêu, Qười ta kao So nhau Siều thứ 7 Kủa lứa dôi hạnh phúK. Tôi KũQ yêu nhưQ tôi lại daQ laQ thaQ lẻ bướK một mình. Em Kó nhớ tôi? Đôi lúK, kên Kon dườQ Suôi QượK, Kon tim tôi SôQ ít lần loạn nhịp Si thoáQ thấy záQ Qười kuen thuộK. Kó phải em? Kâu hỏi Kòn Sưa kịp kả lời thì như một phản Sạ tự nhiên, tôi phóQ như bay về phía hình bóQ ấy dể rồi kăm lần vạn lần thất vọQ Si bắt kịp “bóQ Qười zưQ”. Tôi QốK thật phải SôQ em? Làm sao Qười dó là em dượK, em dã di rồi, di dến một phươQ kời Sa lạ, rời Sa thành phố nơi Kó tôi KùQ nhữQ kỉ niệm luôn hướQ về em. SắK tại tôi vẫn Sưa Sịu Sấp nhận sự thật dấy thôi. Mà KũQ Kó thể tại Kon dườQ và SôQ zan nơi dây tạo So tôi Kái ảo záK rằQ em vẫn Kòn dây”. À…à…Kái này Qười ta vẫn hay gọi là “bệnh tươQ tư” dây mà…GượQ Kười So Kái lí zo mình vừa Qhĩ ra và KũQ gượQ Kười dể tự an ủi mình rằQ: “Sỉ tại tôi kuá nhớ em thôi”.

Phải! Tôi là kẻ Kô dơn daQ Sới với koQ kỉ niệm nhưQ nỗi Kô dơn Kủa tôi SôQ dồQ diệu với nỗi Kô dơn koQ bài thơ vì nó là nỗi Kô dơn Kủa kẻ SôQ yêu Kòn tôi… nỗi Kô dơn Kủa tôi là nỗi Kô dơn Kủa Qười daQ yêu nhưQ SôQ Kó Qười yêu bên Kạnh, là nỗi Kô dơn Kủa sự ganh tỵ Si kở thành Qười thừa kên Kon dườQ kuen thuộK, là nỗi Kô dơn Kủa kẻ “SôQ dượK là Sính mình” Si một nữa yêu thươQ dã rời Sa, là nỗi Kô dơn Kủa nỗi nhớ doQ dầy và dó là… nỗi Kô dơn Qọt Qào Kủa tình yêu.

Kon dườQ kỉ niệm vẫn nằm dó, hình bóQ em vẫn dầy ấp SôQ zan và nỗi nhớ koQ tôi vẫn mãi zâQ kàn nhưQ sao zờ dây, Kon dườQ kỉ niệm koQ tôi bỗQ kở nên Sa lạ kuá. Uh, mà KũQ dúQ thôi, dườQ SẳQ Kủa riêQ hai SúQ mình nên Si vắQ em dườQ dã “thay tên” mất rồi Kòn dâu. Kó Kảm záK như bướK Sân mình daQ lạK lối, Kảm záK như bướK Sân mình dã mệt mỏi, tôi kuay kở lại kuán nét kuen thuộK như dể vơi di sự hụt hẫQ và kốQ vắQ koQ lòQ…

BướK vào kuán, thằQ bạn daQ Qồi ở máy Sủ mở nhạK. Nó bật Sế dộ ranzom So nhạK tự Sọn bài và SôQ biết là hữu zuyên hay sự kùQ hợp Qẫu nhiên mà nhạK lại nhảy bài “Thành phố buồn”… Bài nhạK vaQ lên với zai diệu buồn sâu lắQ, là một lời tâm tình Kủa kẻdaQ yêu nhưQ SôQ Kó Qười yêu bên Kạnh. SắK tâm kạQ Kủa Qười nhạK sĩ ấy KũQ zốQ như tôi Si viết bài nhạK này…

“Thành phố nào, nhớ SôQ em nơi SúQ mình tìm phút êm dềm.Thành phố nào vừa di dã mỏi? ĐườQ kuanh Ko kuyện gốK thôQ zà…Thành phố buồn lắm tơ vươQ, Kơn zó Siều lạnh buốt tâm hồn và Kon dườQ Qày Sưa lá dổ zờ SôQ em sỏi dá u buồn, zờ SôQ em hoaQ vắQ phố phườQ…”

Hay kuá phải SôQ em? Sâu sắK thật. NhữQ thứ vô ki vô záK như Kơn zó Siều, như dườQ phố, như sỏi dá, như lá vàQ KũQ biết buồn, biết thươQ, biết nhớ. NhưQ zù Kó gom hết nhữQ diều dó lại KũQ SôQ thể nào sánh bằQ nỗi nhớ daQ làm thổn thứK Kon tim tôi dâu em… ĐaQ mải mê koQ diệu nhạK thì một SuQ Sát hiện lên.Tôi dọK rồi Qẩn Qười nhìn về phía máy Sủ. SôQ biết thằQ bạn daQ Qhĩ gì mà lại lấy một Kâu koQ bài nhạK gửi So tôi:

- Đố mi: “Thành phố nào vừa di dã mỏi?”

Tôi Kười buồn rồi senz Kâu kả lời So nó :

- Thành phố v

Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version