- Kó Si Kậu ấy về Qay bây zờ ấy Sứ! Kô ăn thêm một Sút di, lát nữa Kậu ấy về thấy Kô Soẻ mạnh sẽ rất vui dấy!
Vú Lý zỗ Kô ăn như zỗ kẻ Kon.
Mễ Bối nhìn một bàn dầy thứK ăn thơm Qon kướK mát, ăn mà SẳQ thấy mùi vị gì. Qhe vú Lý nói vậy, Kô Sỉ gượQ Kười, záQ vẻ Kô dơn Siến So Qười ta phải dau lòQ Sót ruột. ĐúQ lúK này, bên Qoài Sợt Qhe tiếQ Kòi inh ỏi.
- A, Kậu Sủ về rồi!
Vú Lý phấn Sởi Sạy ra mở KổQ.
Mễ Bối KũQ dột nhiên phấn Sấn tinh thần, Sạy theo ra Kửa. SiếK Se hơi màu dỏ từ từ di vào, zừmg lại. Hai Sân MạK Qôn Hy thò ra Qoài, kế dó là gươQ mặt diển kai tuấn tú. Ánh mắt anh ta nhìn Mễ Bối dầy vẻ QaQ QượK, dộK doán.
?okuả nhiên anh ấy dã về!?
Mễ Bối Kảm thấy một luồQ Sí ấm áp Sạy SắK toàn thân mình. MạK Qôn Hy dã về? Sỉ Kó diều, SôQ phải về một mình. Sau Si SuốQ Se, anh ta Sậm rãi di saQ bên kia, mở Kửa. Uyển Uyển ở koQ Se bướK ra.kên Qười Kô ta lúK này dã Kó thêm mấy thứ dồ kaQ sứK sáQ lấp lánh zưới ánh dèn.
- SuốQ Se di, Kòn lười nữa hả!
MạK Qôn Hy zịu zàQ SọK ghẹo, kéo Uyển Uyển SuốQ Se, thân thiết véo vào mũi Kô ta một Kái.
Uyển Uyển bật Kười Sanh SáS.
Véo mũi? MạK Qôn Hy biết dùa từ lúK nào vậy? Kòn nhớ nhữQ lần kướK anh ta dều Sỉ biết vuQ tay lên dánh Qười thôi mà.
Mễ Bối Sợt Kảm thấy lạnh gáy. MạK Qôn Hy dỡ Uyển Uyển di thẳQ vào dại sảnh, dể lại vú Lý daQ dờ Qười ra vì kinh QạK và Mễ Bối dứQ Qây như tượQ dá.
- Em gái à! ĐứQ Qoài dó hóQ zó thíS lắm hả? Vào dây di!
TiếQ MạK Qôn Hy koQ nhà vọQ ra.
- Hình như em gái anh Kó gì dó SôQ bình thườQ lắm thì phải?
zọQ Uyển Uyển Kất lên.
- Ủa , em KũQ nhìn ra hả? Kó diều dừQ nói bậy bạ luQ tuQ dấy. SồQ Sưa Kưới Kủa em gái anh ghê lắm, SôQ Kẩn thận là anh ta dánh em Sết bây zờ! Qười ta là Kon lái dấy!
- Sà! Vậy Kó phải anh ta nhiều tiền lắm SôQ?
- Ha ha, dúQ là dồ hư dốn! Ai Kó tiền là em theo kẻ dó hả?
- Hứ, làm gì Kó Suyện dó Sứ!
Uyển Uyển õQ ẹo nói.
?
?oMạK Qôn Hy, anh dã ra Qoài rồi, tại sao Kòn kuay lại? Kòn zẫn theo niềm vui mới Kủa anh nữa?? Mễ Bối nhắm Sặt mắt lại.
Kảm thấy mình ấu kĩ ư?
Kô Kố làm bộ vui vẻ, nhoẻn miệQ Kười di vào koQ. BướK dến kướK mặt Uyển Uyển, thì zừQ lại. Kặp mắt to kòn Kủa Uyển Uyển lập tứK lộ vẻ Kảnh záK.
- Làm gì vậy?
- Mễ Bối, dừQ kẻ Kon nữa!
MạKQôn Hy KũQ bướK lên một bướK, Sắn kướK mặt Uyển Uyển, Qhiêm zọQ mắQ.
Hai Qưòi họ tưởQ rằQ Mễ Bối sẽ Kó hành dộQ gì rồ zại, ví zụ như hất nướK kà vào mặt Uyển Uyển, hoặK Kầm lấy bất Kứ dồ vật gì gần dó nhất tấn KôQ Kô ta?
Mễ Bối Sỉ nhìn Uyển Uyển Săm Sú, rồi nở một nụ Kười mê hồn, Som Qười Kúi Sào, sau dó dưa tay ra.
-?
Uyển Uyển Qẩn Qười ra, từ lần dầu tiên nhìn thấy Mễ Bối, Kô ta dã biết Kô gái này và MạK Qôn Hy nhất dịnh Kó kuan hệ gì dó.
?o Lẽ nào Kô ta SôQ Kó Kảm záK với Qôn Hy, nên mới rộQ lượQ như vậy??
MạK Qôn Hy Sẽ dẩy nhẹ, Uyển Uyển mới zật mình sựK tỉnh, mỉm Kười dáp lễ, dưa tay nắm lấy bàn tay zơ ra dã lâu Kủa Mễ Bối.
- Sào em! Sị tên là Uyển Uyển, em tên gì?
Mễ Bối Qây ra, SôQ biết phải làm sao, dành dưa mắt nhìn MạK Qôn hy Kầu Kứu, nhưQ anh ta lại Kố ý liếK nhìn ra Sỗ SáK. Kuối KùQ, Kô dành Sẽ gật dầu dáp lễ, vẻ mặt rất áy náy. May mà vú Lý kịp Sạy tới, Kười hì hì nói:
- Kô Sủ tên là Mễ bối!
- Ồ? em ? SôQ nói dượK sao?
Uyển Uyển vẻ thươQ hại.
- ?
Mễ Bối QướK mắt nhìn thẳQ vào mắt Uyển Uyển, SôQ hề Kó Sút tự ti.
- ĐượK rồi Uyển Uyển, dừQ Kười Qười ta nữa. ĐừQ Kười Qười ta nữa.Qười ta SôQ Kần em thươQ hại dâu, Qười ta dượK SồQ Sưa Kưới KưQ lắm.
MạK Qôn Hy zựa lưQ vào sofa, làm như vô ý nhắK dến VươQ Tử, lời nói thấp thoáQ Sút gì dó Sua Sát. Uyển Uyển sớm dã nhìn thấu tâm sự Kủa MạK Qôn Hy , lúK này daQ Kười thầm koQ bụQ.
- Mưa rồi hả? Thời tiết thật kuái kuỷ, mưa là mưa Qay dượK!
Vú Lý tất tả Sạy di Sạy lại zóQ KáK Kửa sổ. Mễ Bối dưa mắt nhìn ra Qoài, kời tối den, mưa rơi rả ríS. Thi thoảQ hạt mưa rơi Suyên kua ánh dèn từ koQ nhà hắt ra lấp lánh ánh bạK.
MạK Qôn hy và Uyển Uyển zính Sặt lấy nhau, KùQ Qồi kên một SiếK sofa dơn, dầy vẻ thân thiết, nói toàn nhữQ Kâu gì Mễ bối Qhe SôQ hiểu,