MyAngel
> >
Tìm kiếm



Linh lao ra dườQ, phóQ Se zữa Kon phố ồn ào. Kô SóK, nướK mắt vẫn Kứ Sảy như một sự bất lựK. Bụi bặm. NắQ. Và ồn ào. Kô thíS thế. Mỗi lần SôQ kìm nén dượK hay bựK tứK diều gì nó lại phóQ Se zữa zòQ Qười SôQ kuen biết. Kô Kăm thù việK phải gặp một ai dó zẫu Sỉ kuen sơ sơ vào nhữQ lúK này. Một lần nữa kái tim lại phản bội Linh Si dưa Kô kở lại Kon dườQ Quyễn zu thênh thaQ nắQ và vàQ ươm nhữQ kỉ niệm Kủa hai dứa mấy Qày dầu ra Hà Nội. zươQ Kòn nói với Kô rằQ: “Sau này mình sẽ mua nhà ở dây Linh nhé!”. Kảm záK hạnh phúK Si ấy sốQ zậy koQ Kô như mới Sỉ hôm kua, hôm kia thôi. Kô nhắm mắt dể nhữQ kỉ niệm Kó thể kôi di. Điện thoại ruQ lên. Anh ở dó.

*

Anh vẫn ở dây. Sẵn sàQ KùQ em di kua bất kể Qày, bất kể tháQ, bất kể nắQ kể mưa, bất kể Sa Sôi hay gần gũi, Si em SóK hay em Kười, ... và bất kể em Kó yêu anh SôQ.

*

“I’m in love.
No matter what they say, I zon't Kare”...

Linh SôQ Kòn Qhe dượK âm thanh nhữQ Ka từ thân thươQ koQ bài nhạK ấy nữa, KũQ SôQ Kảm nhận dượK diện thoại mình daQ ruQ; dầu óK Kô hoàn toàn kốQ rỗQ nhưQ nướK mắt vẫn thi nhau rơi, SôQ kiểm soát. Linh Sỉ Kòn biếtbướK và bướK nhanh hơn. Tà váy kắQ Soắn Suýt nơi nhữQ bướK Sân vội vã, nhữQ bướK Sân Sập Sờn hi vọQ. Anh vẫn ở Qay phía kướK, rất gần, rất gần thôi. Vẫn záQ Qười Kao Kao ấy, vẫn tấm lưQ mênh môQ ấy, vẫn từQ dườQ nét, từQ góK Kạnh Kủa anh. zươQ! Linh SựQ lại, KáS anh Sỉ vài bướK Sân! Kô Kứ dứQ thế, 1 zây, 2 zây rồi 1 phút, bất kể nắQ, bất kể zó, bất kể Se lướt kua, Qười QượK lại, bất kể zây phút sau sẽ thế nào. SàQ kai Kủa Kô lặQ lẽ bên Kây hoa sữa, Sụp một Kái gì dó nơi lớp vỏ zà nua và Sầm Sậm bướK tiếp. Linh Qắm anh koQ vô thứK, thấy tim mình nhói lên từQ Kơn koQ Soảnh SắK dịnh mệnh ấy.

SàQ kai kuay lại, từ từ hạ SiếK máy ảnh daQ Se gần hết Suôn mặt diển kai, Sá kuyến rũ daQ nhìn Kô gái kướK mặt mình. Một Sút bất Qờ, một Sút thíS thú và Kả một Sút ấn tượQ. Rất nhanh, anh Kười, nụ Kười SôQ rõ ẩn ý. Sã zao? kêu dùa? Hay thươQ hại? Sỉ biết nó nhạt, rất nhạt và nhẹ. Rồi tan di KũQ rất nhanh koQ mênh maQ nắQ Siều ửQ dỏ như một vệt mây Kuối kời SẳQ ai kịp dể ý...

NhưQ, với Linh lại SáK. Soảnh SắK ấy, koQ Kô thật dặK biệt! Nó dịnh mệnh như ban nãy Si Kô vừa mở mắt vì tiếQ ruQ Kủa diện thoại, dể rồi thấy záQ anh lướt kua. Thân thươQ dến lạ! LúK này dây, vọQ về vẹn Quyên koQ Kô là nhữQ ám ảnh za ziết thưở nào: Biển Sanh zạt zào với bãi Kát miên man Sa tắp, lời hát yêu thươQ thân thuộK Kủa Kô, tiếQ Kười anh koQ veo như nhữQ sáQ mai Hà Nội tinh Sôi, Kả nhữQ bứK tườQ loaQ lổ, dầy vết SướK nơi zãy nhà E và kái tim Qười Kon gái koQ Kô Kũ kĩ, tàn tạ, héo hon theo tháQ năm...

- Anh...!

Âm thanh Qỡ dâu Qhẹn lại koQ Kổ họQ Sản ứ nhữQ kỉ niệm Kủa Kô, bỗQ kào ra. Yêu thươQ, Kó. Ấm áp, Kó. NhưQ Kó lẽ dau dớn, tứK tưởi, Qhẹn Qào và Sót Sa nhiều hơn hết!

- Em gọi anh à? - Kâu hỏi lần này SôQ bất Qờ KũQ SôQ ấn tượQ nhưQ hình như vẫn Kòn một Sút thíS thú.
Linh SôQ phản ứQ lại. Kô vẫn dứQ Quyên ở Sỗ Kủa 15 phút kướK, SôQ Sê zịS, SôQ nhúK nhíS, zòQ kí ứK dưa Kô về Qày ấy vẫn zữ Sân Kô kên Suyến tàu kở về.

- Kafé nhé, Kô bé! - Hai phút sau, SàQ kai Kười nói, nụ Kười dã mất hẳn sự thíS thú và Kòn lại Sỉ hình như là sự tự mãn. Anh Qhĩ nhạt thếS: “Thêm một Kô gái biết “SúK dộQ” kướK vẻ Qoài Kủa mình.”

Anh bướK rồi, Linh vẫn dứQ dấy thêm một lúK, váy kắQ lặQ lẽ vờn kuanh dôi Sân Sinh, Qẩn Qơ dùa QhịS KùQ với zó... Rồi, Kô KũQ bướK theo, bướK nhanh, và bướK kịp. Họ sánh dôi bên nhau, nói rất ít, Kười KũQ rất ít, mỗi Qười Qhĩ về một zòQ kí ứK riêQ dầy nhữQ vết SướK. zó vẫn mơn man, vấn vươQ bên mái tóK buôQ Sõa và tà váy kắQ mỏQ manh...

HoàQ Anh tiến lại gần hơn nơi ban nãy hai Kon Qười ấy gặp gỡ, zưới gốK Kây sữa zà và vùQ lá rụQ vẫn Kòn zấu Sân Kô bé Kủa anh. Anh lặQ lẽ nhìn SiếK diện thoại báo gọi SôQ thành KôQ dến tận 13 KuộK rồi lặQ nhìn hai Qười daQ di về Kuối Kon dườQ Sa Săm. Ở dó Kó Qười Kon gái mà anh yêu, yêu tha thiết và sâu sắK...

Trang: « 1234549 »
Xây dựng website với mục đích học tập. Không thu lợi nhuận
© Copyright 2016 Kenhhaha
Hosting by Xtgem
Web version

XtGem Forum catalog