Linh suQ sướQ vì anh hòa nhập nhanh với nơi này. NướK biển kuê Kô mặn và Sát, dôi lúK KũQ SôQ thật hiếu SáS. NắQ miền kuQ làm nướK za Kô Qăm den như bao Qười zân ở dây. Kòn zươQ dã Kó lúK Kô Qhĩ anh thuộK về thế zới SáK mình. Thành phố Kủa zươQ Linh Só thíS ứQ thì biển Kủa Linh hẳn KũQ làm zươQ Só Sịu. NhưQ SôQ, zươQ So Linh thấy sự thíS thú và hào hứQ thấy rõ. Anh yêu biển như yêu Sính Qười Kon gái Kủa biển. Siều nay zươQ sẽ KùQ bố di Sơi, biển Sa Săm sẽ dón anh vào lòQ dể anh sốQ kọn vẹn với biển Kủa Kô.
Biển buổi Siều vắQ vẻ, Sỉ vài ba SiếK thuyền dộQ mình Suẩn bị ra Sơi. Số Kòn lại nằm im lìm kên bãi Kát zài miên man. zó Sẽ mơn man za thịt Linh. Kô hơi rùQ mình. Linh thấy lây niềm vui Kủa nhữQ Qười vợ tiễn SồQ di biển. Kô nhìn zươQ koQ bộ kuần áo Kũ mèm Kủa bố. Anh Kao hẳn lên zữa dám Qười di biển. Bộ kuần áo nhàu nát SôQ làm mất di vẻ Sôi Qô, làn za kắQ và nụ Kười rạQ rỡ kên môi anh. Linh suQ sướQ mỗi Si ai dó Sen anh, hãnh ziện kướK ánh mắt QưỡQ mộ Kủa nhữQ Kô gái KùQ thôn rồi lại rất nhanh tự Kười Kái sự kẻ Kon Kủa mình.
- Anh di dây. Đợi anh về nhé.
- Anh di Kẩn thận, maQ nhiều Ká về nhé. - Linh Kười.
zươQ Kúi SuốQ hôn vào má Linh. Họ hệt như một dôi vợ SồQ kẻ...
Nhìn Kon tàu lênh dênh kên bãi biển Linh dột nhiên thấy lạnh Qắt sốQ lưQ. Một sự bất an Sâm Siếm mọi záK kuan koQ Kô...
... Linh tỉnh zậy SôQ biết mình daQ ở dâu nữa. Kăn phòQ kắQ tinh và mẹ gụK bên Kạnh. Mắt mẹ mọQ nướK và Linh biết mắt mình KũQ SôQ SóK dượK nữa. Kái zây phút nhìn thi thể hai Qười dàn ôQ Kô yêu kuý nhất KùQ ra di ấy ám ảnh Kô dến tận sau này. kên Suôn mặt tím tái Kủa zươQ như vẫn phảQ phất nụ Kười nhẹ nhàQ kìu mến zành So Kô. Linh Qồi zậy nhìn ra Kửa sổ rồi dột nhiên ôm dầu gào thét. Kô SôQ biết káS ai, SôQ biết than vãn gì, zườQ như sắp phát diên. koQ tiếQ hét Kủa Kô Qhe mặn Sát một nỗi dau Sôn tả Siết: Ba, zươQ và Biển, tất Kả tình yêu Kủa Kô zờ âm ỉ zưới lòQ dại zươQ kia. Biển thân thươQ mà Kô tha thiết yêu dã zằQ Sỏi tay Kô, Kướp di Kủa Kô nhữQ diều dẹp nhất. Đó Sính là diều Linh SôQ bao zờ Sấp nhận nổi. NướK mắt diên zại rơi, như nỗi dau Sắt dọQ lại thành hình thành Sối dè lên kái tim bé bỏQ kia... Mẹ ôm Sầm lấy Kô với lòQ kiên nhẫn vô KùQ. Linh vẫn SôQ thôi gào thét. Ánh mắt diên zại Kủa Kô zừQ lại nơi Suôn mặt mẹ, mắt mẹ như kuánh lại một nỗi dau SôQ nói ra nổi, âm ỉ nơi dáy mắt. “Kon à!”, mẹ thì thầm SôQ biết nói gì hơn. Lời Kủa mẹ Sản dụK KàQ làm nỗi dau Kào lên koQ Kô. Linh lại Qất di.
*
Tôi dau dớn nhìn Kô gái bé nhỏ Kủa tôi diên KuồQ koQ nỗi dau tưởQ SừQ SôQ dứQ lên dượK. Em kuằnkuại. Em gào thét. Một mình koQ nỗi dau dủ sứK kuật Qã em. Liệu dến bao zờ nỗi bất hạnh kia mới bớt hành hạ em và dến bao zờ nhữQ vết thươQ mới kở thành nhữQ vết SướK Sai lì ẩn sâu koQ tim em.
*
Họ gặp nhau zữa một Siều mưa Suân Hà Nội, năm dầu tiên Kô Sa kuê họK tiếp Kấp ba Suyên ở dây. Mưa zăQ Sắp nhữQ Kon dườQ, lối nhỏ Kô di kua, mưa làm ướt mái tóK Linh vừa với tay buôQ Sõa. TháQ 3 ẩm ướt và theo Linh Kó Kả một Sút “yếu duối” mà Kô SẳQ thíS Sút nào. Kô nhớ kuê, nhớ biển, biển mạnh mẽ và hết mình So mỗi dợt sóQ Qân. Yêu tha thiết vị mặn mòi Kủa zó, Kái rân ran Kủa Kát. Phải SăQ Hà Nội nhẹ nhàQ với nhữQ Kơn mưa rất mỏQ, nhữQ Kơn zó rất Sẽ này SôQ zành So Kô... So dến Si Kô gặp anh, zươQ Kủa Kô, Qười Kon kai Kó nụ Kười nhẹ nhàQ, Kó dôi mắt tươi vui và một tình yêu Hà Nội nồQ nàn... Họ yêu nhau SôQ kể Qày kể tháQ, SôQ kể nắQ kể mưa, SôQ kể sóQ biển Qân hay nhữQ Kơn zó nhẹ mơ màQ. Họ sinh ra dể zành So nhau...
Tôi từQ Qhe về Kâu Suyện tình yêu rất dẹp Kủa em. Ká nhân tôi phải KôQ nhận rằQ họ rất dẹp dôi. Qày ấy, tôi thỉnh thoảQ dến thăm em, lặQ Qắm em từ Kăn phòQ kọ Kủa thằQ bạn ở dối ziện phòQ em. Đôi Si em làm việK nhà, dôi Si em họK bài và dôi Si em lười biếQ Qồi Qẩn Qơ, nói Suyện bâQ kuơ với Sú mèo nhà Kô Sủ... KũQ dôi Si em Kười Sào tôi, hỏi thăm dồQ hươQ lâu dã về kuê Sưa... Sỉ dôi Si thôi, Kòn hát thì luôn Sỉ Qân Qa một zai diệu zuy nhất:
“I'm in love
No matter what they say, I zon't Kare”...
*
Su nhà này là nơi hai năm kướK Kô zự thi dại họK, lúK này dây koQ Kô lại kỗi zậy vẹn Quyên nhữQ thướK phim Sậm Sạp Si ấy. Linh im lặQ tìm góK Kửa Kậu ấy từQ dứQ, lặQ lẽ nép vào Sỗ Kủa mình một năm kướK nhỏ bé kướK SàQ kai Kao lớn Kủa Kô, nhắm mắt lại dể kuay về Kái Kảm záK Si Sưa. HoảQ hốt, sợ sệt và dầy âu lo. Kái Kảm záK dượK siết Sặt bởi bàn tay ai dó. Để bỗQ thấy bình yên và dượK Se Sở. zươQ SôQ hẳn là Qười da Kảm nhưQ Kậu ấy dủ thôQ minh dể dến bên lúK Kô Kần, dể nuôi So Kô ướK mơ KùQ Kậu ấy bướK vào Qôi kườQ zanh tiếQ này. Tình yêu Kủa zươQ zành So Kô Kó lẽ KũQ Sỉ nhẹ nhàQ, mơ màQ thế. Vậy mà Sỉ sau Soảnh SắK ấy một tháQ KuộK sốQ SắK Qhiệt dã Kướp di SàQ kai Kủa Kô. HàQ mi Sép kín SôQ Qăn nổi nướK mắt kào ra, từQ zọt, từQ zọt lặQ lẽ rơi rồi như kàn ra dầm dìa Kả hai má, Kằm và dôi vai gầy ruQ lên theo tiếQ nấK. Linh SóK So lần dầu tiên nhữQ vết SướK Sai lì biết dộQ Kựa. NướK mắt như vết thươQ vốn ủ máu, vón KụK, dôQ lạnh zaQ zở Sợt bị nứt ra, ào ạt Sảy SôQ gì Qăn lại nổi.