SươQ SuốQ mờ ảo.
zó thổi tuQ nhữQ Kánh hoa anh dào rụQ rơi zưới dất bay lên nhè nhẹ.
Mọi thứ yên tĩnh dến Kô tịS nhưQ SuQ Kảnh thật dẹp.
VươQ vừa nói Suyện diện thoại với Nhi, Sem ra Kô dã ổn, Sỉ là bị thiếu máu nên Sây Sẩm Si thấy máu. Một sự yếu duối dáQ yêu! Phụ nữ yếu duối kíS thíS bản năQ Se Sở Kủa dàn ôQ mà.
BướK Sân vô tình zẫm nát nhữQ Kánh hoa bị zó tướK Sỏi Kây ném SuốQ dất, VươQ thanh thản zạo vòQ kuanh Su vườn.
Qười ta vẽ Qôi nhà này theo ý mẹ anh, bà gần như Sính là Qười thiết kế ra nó.
Mẹ anh là Qười Nhật, một phụ nữ Nhật Só tính, uy kuyền. Anh SôQ biết diều gì maQ bà dến Việt Nam này, nhưQ nếu SôQ Kó bà, Kó lẽ anh dã Sết từ mười tám năm kướK.
Ba anh vốn là zân Sã hội den. VươQ SôQ thể hình zuQ ra Kái thế zới dầy máu me ấy Kó gì hấp zẫn Siến ôQ say mê dến thế. Si phải Sọn zữa kuyền lựK den tối và mẹ ruột Kủa anh, ôQ dã SôQ Sọn bà. Bà bỏ di, maQ theo dầy dủ hành lý, dể kuên mỗi anh.
Năm dó VươQ vừa kòn tám tuổi.
Năm anh Sín tuổi, ba anh lấy Qười mẹ hiện tại. Bà Kó một Kô Kon gái Sá dáQ yêu, suốt Qày tíu tít bên Kạnh anh nói nhữQ Kâu tiếQ Nhật mà anh SôQ hiểu. Sau này Si Kả hai mẹ Kon họ KùQ họK và nói sõi tiếQ Việt, Kô bé mới nói So anh hiểu rằQ Kô rất kuý anh kai. VươQ KũQ yêu kuý mẹ Kon họ.
Mười tuổi, VươQ Sốn Sổ rơi vào Kảnh bị kuy lùQ. Năm dó ba anh và một ôQ kùm Sét tiếQ kanh Sấp một lô vũ Sí. Và theo luật Kủa thế zới Qầm, họ sẽ dấu sinh tử.
SôQ Kó nhữQ pha bắn súQ hoành káQ như koQ phim hành dộQ vẫn thấy, họ zải kuyết dơn zản thôi. Mỗi Qười một Kon zao, tay Qười này sẽ dượK Kột Sặt vào tay Qười kia. Và họ bắt dầu dấu. Đấu dến Sết.
Và ba anh là Qười thua.
Một Kon rắn SổQ lồ mất dầu, ắt sẽ vô số kẻ thừa Kơ Sâu Sé thịt nó. ziệt Kỏ phải ziệt tận gốK, dám Qười dó kuyết tìm zết Kả za dình anh. Anh KùQ mẹ zan nan Sạy kốn lên Đà Lạt, vượt kua bao nhiêu Quy hiểm.
Đến Si ổn dịnh, mẹ anh - Qười hiện tại dượK mọi Qười gọi là BạS Hồ - dã lén liên lạK với nhữQ dàn em kuQ thành Kủa ba anh, gây zựQ lại mọi thứ ở dất Đà Lạt này.
Một lần nữa VươQ SẳQ dịnh, nếu SôQ Kó bà, zờ này mộ anh SắK KũQ dã Sanh Kỏ.
Một kàQ ho nặQ tiếQ vaQ lên kết thúK zòQ hồitưởQ koQ VươQ. Anh nheo mắt nhìn, bắt gặp Winner daQ Qồi zưới dất, zựa vào một gốK anh dào. Vài Kánh hoa rụQ SuốQ vướQ kên mái tóK bù Sù.
Winner KũQ là Qười Nhật. Mẹ anh maQ Kô về và nói là Kon Kủa Qười bạn Kũ. Hai vợ SồQ Qười bạn ấy dều dã kua dời, bà thấy Kô một mình dáQ thươQ nên Kưu maQ.
SôQ ai biết tên thật Kủa Winner. Hình như Kô KũQ SẳQ Kó zấy tờ tùy thân. SôQ dến kườQ, SôQ Qhề Qhiệp. Kô dượK mẹ anh mời thầy zạy tại nhà, dồQ thời huấn luyện kở thành kẻ dòi nợ tàn nhẫn, gần như kuân Kảm tử SôQ sợ Sết. Và bà gọi Kô là Winner - Qười Siến thắQ. Kô tuyệt dối SôQ dượK thất bại.
Qay từ Si mới dến Winner dã như một Kon gà Sọi, luôn hăm zọa bất Kứ ai dến gần mình. Thời zan dầu, vì SôQ biết tiếQ Việt nên Kô SẳQ nói Suyện với ai, KũQ SẳQ hiểu ai daQ nói gì. Sính vì lý zo dó mà Si SàQ thiếu niên Minh VươQ Kó ý tốt rủ Kô bạn mồ Kôi dáQ thươQ ra Qoài Sơi So Suây Sỏa dã bị Kô dánh thừa sốQ thiếu Sết Qay Si vừa Sạm vào vai Kô. Lần dó, Winner bị mẹ anh zùQ roi mây dánh dau dến mứK hành sốt, nhưQ anh vẫn SẳQ Kảm thấy dủ. Ghét từ dó dến zờ.
VươQ kuay dầu bỏ về phòQ. Kảnh Kó dẹp thế nào mà gặp phải Kon ranh này thì mọi tâm kạQ phấn Sởi dều sẽ bốK hơi di hết. Lần dó VươQ bị dánh dau lắm thì phải, So nên zờ dừQ nói là Winner, Sỉ Kần là thứ thuộK về Kô thì anh dều thấy ghét.
NhưQ một kàQ ho SáK làm anh zừQ bướK. kời se lạnh koQ Si Kon nhỏ dáQ ghét ấy Sỉ mặK mỗi Kái áo thun kắQ, tay zài nhưQ Sắn lên dến Suỷu tay.
Sét về một Sía Kạnh nào dó, Winner là dứa Kon gái dáQ thươQ mặK zù nhìn SuQ là dáQ ghét. SôQ Kó tên, SôQ zấy tờ tùy thân, vậy SẳQ SáK nào SôQ hề tồn tại. Nói SuQ nếu anh là Kô, anh sẽ rất tủi thân.
Qhĩ thế, VươQ mủi lòQ dến gần zùQ Sân dá nhẹ vào Sân Kô, gọi Kô di vào nhà.
Winner daQ deo tai phone, zữa tiết kời se lạnh mà kán ướt nhẹp mồ hôi, kên một góK kán Kó vết thươQ Sưa băQ bó.
Nhìn là biết lại daQ “bay”. VươQ bựK mình dá mạnh vào Sân Winner.
“Đứa Só nào dấy? Sị mày daQ phiêu!” - Winner làu bàu, gỡ một bên tai phone ra, dôi mắt mơ màQ hé mở.
“Bay thì Kút vào bar mà bay, SôQ thì ở koQ phòQ bay nhảy sao thì tùy. Kó Kần phải ra vườn Qồi thế này SôQ?” - VươQ bựK tứK kừQ mắt.