7h13’. Huy thở hắt ra, tắt máy zắt Se vào nhà. Bố, mẹ và ôQ anh nó daQ nhởn nhơ Qồi dàm dạo ở phòQ SáS. Huy dổ bộ vào phòQ, dặt lên bàn túi kuà và bánh bằQ một nụ Kười maQ dầy tiêu Sí Liên Hợp kuốK. Anh nó QạK nhiên:
- Sao về sớm vậy? Anh tưởQ 8h mới tan Kơ mà? Mà Kái gì kôQ bắt mắt thế này!!?
Huy Kố gắQ Kười dầy vẻ Sân thật:
- Hôm nay em dượK Qhỉ họK. Em zả vờ di dể Suẩn bị Kái này So mọi Qười bất Qờ!
Mẹ mỉm Kười:
- NhưQ hôm nay là Qày gì nhỉ? SôQ sinh nhật một ai Kả, SôQ phải là Qày Kưới Kủa bố mẹ, SôQ phải là Qày... ziệt sâu bọ! Hay là kuốK Sánh nướK nào?!!
Huy tươi tỉnh :
- Muốn So một Qày kở thành Qày dặK biệt thì kướK hết hãy Kứ làm nhữQ dIều dặK biệt mà mẹ. Kon Sỉ Kảm thấy vui vui Si lĩnh lươQ và thế là hữQ Sí…tèn …ten…tén…So ra dời một Qày vui vẻ!!!
Bố nó lấy zao Kắt bánh luôn, và tất Kả lại dượK một kận Kười vì koQ lúK vội vàQ kuá Huy kuên bóK zá Kủa SiếK bánh! SôQ Sú ý tới vẻ thiếu tự nhiên Kủa nó, mọi Qười dều Săm Sú bóK và lần lượt thíS thú kướK món kuà Kủa mình. SôQ thấy bố dả dộQ gì Suyện buổi Siều, Huy hỏi vẻ tình Kờ:
- Siều bố lên kên Kửa BắK dấy ạ?
Bố vừa lật lật Kuốn tiểu thuyết mới vừa nhún vai:
- SôQ, bố Sỉ di kua Phan Đình PhùQ Kó Sút việK thôi. Sao hả Kon?
Huy thấy như Kó một làn sóQ Sạy zọK Kơ thể. Một Kảm záK rất dặK biệt ở zữa sự thíS thú, zuỗi ra vì hết KăQ thẳQ và sự tiếK nuối vì vừa làm Kái gì dó thừa thãi:
- zạ, SôQ Kó gì ạ. Kon Sỉ hỏi vui thôi!…
***
Sau ván Kờ vua Sơi ở phòQ SáS với ôQ anh, Huy di lên phòQ, nó hơi QạK nhiên Si thấy kên bàn Kó mẩu zấy nhớ nho nhỏ:
“Mẹ biết Siều nay Kon SôQ họK, mặK zù lớp dúQ là Kó So Qhỉ, lần sau hãy về nói So bố mẹ, Kon lớn rồi và bố mẹ tin Kon. KáS zải kuyết Kủa Kon Si nãy Siến mọi Qười vui, tuy vậy, Sớ lặp lại. Rất Kảm ơn Kon vì lọ nướK hoa, zẫu lúK dó dứQ ở Qoài Kửa hàQ mẹ dã muốn Sọn lọ màu Sanh ở góK kái hơn. Qủ Qon!”
Huy thấy Kó một thứ mầm rất lạ daQ nảy nở koQ tâm hồn nó. kướK, Huy Kứ Qhĩ mình Sưa bao zờ hiểu-hết bố mẹ, nhưQ zờ nó biết từ kướK tới nay, nó SẳQ hiểu gì về bố mẹ. Sự thựK, bố mẹ rất tuyệt!